Huấn Cao
là một tử tù do chống lại triều đình, ngoài ra ông còn là một nhà nho tài
hoa nhất là tài "bẻ khóa và vượt ngục". Trước khi bị xử tử,
Huấn Cao
bị giải đến nhà
ngục nơi có viên quản ngục và thầy thơ lại – những người rất yêu mến cái đẹp và
hâm mộ tài viết chữ của
Huấn Cao
. Trong những ngày bị giam ở đây,
Huấn
Cao
được viên quản ngục và thầy thơ lại đối đãi rất tốt.
Khi viên quản ngục nhận được tin ngày xử tử Huấn Cao đã tới gần, ông liền cùng
thầy thơ lại vào nhà ngục để hoàn thành tâm nguyện là xin Huấn Cao cho chữ. Huấn
Cao vì cảm mến thái độ "biệt nhỡn nhân tài" và tấm lòng yêu cái đẹp của viên quản
ngục nên đã đồng ý cho chữ. Vào buổi tối trước ngày Huấn Cao bị xử tử, ở trong nhà
lao tỉnh Sơn đã xảy ra một chuyện "trước nay chưa từng có", đó là cảnh Huấn Cao –
một tử tù trên mình đầy xiềng xích đang thỏa chí phóng từng nét bút trên tấm lụa
trắng, bên cạnh là viên quản ngục và thầy thơ lại "run rẩy", "khúm núm". Sau khi đã
cho chữ xong, Huấn Cao đã khuyên hai người nên tìm về nơi thôn dã bởi tấm lòng
yêu cái đẹp của họ không thích hợp cho
cuộc sống
ở nơi hỗn loạn, rối ren như nhà
ngục. Những lời khuyên đó của Huấn Cao đã làm viên quản ngục nghẹn ngào lạy tạ.
Để tải trọn bộ chỉ với 50k, vui lòng liên hệ qua Zalo 0898666919 hoặc Fb: Hương Trần